About Life · About SaiGon · Waiting

A little bit of warmth, a little bit of kindness

Giáng Sinh ước chừng cũng không còn bao xa nữa, nhưng trời chiều Sài Gòn vẫn như thường lệ, nắng và nực nội!

Hôm nay đi khám bệnh, tôi bắt gặp một cử chỉ đẹp – cháu chở bà đi khám bệnh. Có thể Người nói đó ko phải là điều chi quá đỗi đặc biệt, nhưng nhìn quanh khắp bệnh viện, chắc chỉ có một.
Tôi đã không thể nào rời mắt được hai bà cháu, cứ mãi đăm đăm nhìn theo. Chàng trai ấy chắc tầm trên 25, kiên nhẫn vừa bước vừa đợi bà, một bước chân “nhỏ” của anh chắc phải đến 3-4 bước của bà cụ.
Thật ra… việc cháu yêu thương ông bà cũng rất là thường thôi, nhưng có mấy ai có thời gian hoặc đã từng dành ra thời gian để đi cùng với ông/bà mình như thế?! Còn chưa tính đến việc có thân thuộc với ông/bà của mình không nữa.
Sau khi hai bà cháu rời đi, tôi sực nhớ sao ko chụp một bức ảnh của họ để lưu giữ kỉ niệm. Nhưng nghĩ lại, có lẽ ko nên vì có thể nếu họ nhìn thấy sẽ ngượng, hoặc có thể họ cũng ko thích bị “chộp” :).

Tái bút: Việc làm giản đơn thôi, nhưng nào có đơn giản để thực hiện!!!